Nhập cung Hán Tào_Tiết_(hoàng_hậu)

Phong Phi lập Hậu

Năm Kiến An thứ 18 (213), Tào Tháo đưa Tào Tiết cùng chị là Tào Hiến (曹憲) và em là Tào Hoa (曹華) mang hiến vào hậu cung cho Hán Hiến Đế. Ban đầu, cả ba được phong chức Phu nhân. Năm thứ 19 (214), ba chị em được phong làm Quý nhân. Cùng năm đó Hoàng hậu Phục Thọ bị Tào Tháo giết hại. Năm sau (215), chính nguyệt, Quý nhân Tào Tiết được phong làm Hoàng hậu[2].

Năm Kiến An thứ 25 (220), Ngụy vương Tào Tháo mất, anh bà là Tào Phi lên nối ngôi Ngụy vương. Tháng 10 năm đó, Tào Phi ép Hán Hiến Đế thiện nhượng, kết thúc triều đại nhà Hán hơn 400 năm, lập ra triều Tào Ngụy. Tào Phi sai người tới hỏi bà để lấy ngọc tỷ truyền quốc, Tào hoàng hậu nhất định không chịu đưa. Sau vì bị ép quá, Tào hoàng hậu vứt ngọc tỷ xuống lầu, khóc mắng Tào Phi:"Trời không phù hộ cho nhà ngươi đâu!". Bà tại vị Hoàng hậu được 7 năm[3].

Sơn Dương công phu nhân

Sau khi thiện nhượng, Hán Hiến Đế bị phế làm Sơn Dương công, vì thế Tào Tiết trở thành Sơn Dương công phu nhân (山陽公夫人)[4].

Tương truyền, khi Tào Tiết theo Hán Hiến Đế về Sơn Dương quốc, thấy bá tánh trôi giạt khắp nơi, bần bệnh cơ hàn, điền viên hoang vu, Tào Tiết vận động Hán Hiến Đế cởi hết y phục xa hoa, mang Bố y đơn sơ, vận dụng các tinh hoa Y thuật ở trong cung để cứu giúp dân chúng. Truyền thuyết này rất nổi tiếng ở Sơn Dương, cả hai được gọi là Long phụng y gia (龍鳳醫傢), hiện tại ở Bách Gia Nham Cảnh khu (百家岩景区), có bia đá khắc hình vẽ Hán Hiến Đế hành y đồ (汉献帝行医图). Cứ đến mùa khó khăn, vợ chồng Sơn Dương công lại cứu tế bách tính. Mấy năm sau, dân chúng được vợ chồng Sơn Dương công nuôi dưỡng thành đông đúc, vùng Sơn Dương trở nên trù phú, dân chúng hễ đến mùa đều dâng tặng sản vật địa phương cho hai vợ chồng bà.

Năm Cảnh Nguyên nguyên niên (260), tháng 6, ngày Kỷ Mùi (tức ngày 2 tháng 7 dương lịch), Sơn Dương công phu nhân Tào Tiết qua đời, không rõ bao nhiêu tuổi. Bà được hợp táng với Hán Hiến Đế tại Thiền lăng (禪陵) với thụy hiệuHiến Mục hoàng hậu (獻穆皇后), nghi lễ đều nhất nhất chiếu theo quy tắc an táng của Hoàng hậu nhà Hán[5].